Con thích nhất là được chơi cùng bố. Vì sao ư? Vì bố là siêu nhân tuyệt vời nhất. Khi còn nhỏ con rất sợ nước, bố là người kiên trì dạy cho con cách tiếp xúc với nước và bằng sự yêu thương chỉ dạy của bố con không những chẳng còn sợ nước mà còn có thể bơi rất nhanh. Bố dạy con vẽ rất nhiều thứ đẹp đẽ, nhưng bố sẽ nhắc nhở khi con không kiên trì vẽ tập trung để bức tranh bị lem màu và hay khóc nhè khi gặp một khó khăn.
Gia đình mình thường cùng nhau đi siêu thị, nhưng mẹ chẳng bao giờ “mắc lừa” khi con giở trò “vặt vãnh”… Chỉ có bố là sẽ chấp nhận tất cả những điều “dở hơi” của con. Bố có thể giúp con biến “công việc” thành “trò chơi”, biến “trò chơi” thành “những bài học”, biến “những bài học” thành sự hào hứng học hỏi…
Và con cảm thấy thật tuyệt vời khi được làm con gái của bố. Thực sự tự hào khi nói rằng, bố chính là siêu nhân tuyệt vời nhất trong lòng con!